CÁI GỌI LÀ "HỘI VĂN ĐOÀN ĐỘC LẬP VIỆT NAM RA ĐỜI ĐỂ LÀM GÌ?
VĂN BÚT QUỐC TẾ CÓ ĐÚNG LÀ TỔ CHỨC VĂN CHƯƠNG?
VĂN BÚT QUỐC TẾ CÓ ĐÚNG LÀ TỔ CHỨC VĂN CHƯƠNG?
Theo như những gì Việt Tân quảng bá, tổ
chức Văn Đoàn Độc Lập Việt Nam này gồm 61 thành viên, chủ yếu là những nhà văn,
nhà báo, nhà thơ, dịch giả. Gọi chung là những người hoạt động trong lĩnh vực
văn học. Do đó mới gọi là “Văn Đoàn”. Trong đó có những cái tên mang thương
hiệu đả kích, nói xấu chế độ hàng đầu thời gian qua, như: Hà Sĩ Phu, Châu Xuân
Diên, Nguyễn Quang Lập, Bùi Minh Quốc… Nhắc đến những cái tên này chắc chẳng ai
lạ gì mấy blog Chú Tễu, Quechoa, hay chauxuannguyen. Đáng lưu ý, tổ chức này
hội tụ cả những thành viên trong nước và nước ngoài, Á – Âu – Mỹ đủ cả. Qua
tuyên ngôn rêu rao trên các trang mạng, chúng ta cần nhìn nhận rõ tính phản
động, nguy hiểm của tổ chức này.
Điểm đầu tiên, người đứng đầu Ban vận động
của tổ chức Văn đoàn này là Nguyên Ngọc, đã từng là một nhà văn hoạt động cách
mạng với nhiều tác phẩm nổi tiếng, đọng mãi trong lòng bao thế hệ học sinh như:
Đất nước đứng lên, Rừng xà nu, Đất Quảng… Tuy nhiên, ông Ngọc đã không giữ vững
bản lĩnh chính trị, bị đám phản động lôi kéo đánh mất chính mình nên đã tích
cực làm Trưởng Ban vận động tổ chức Văn đoàn độc lập. Hơn ai hết, ông Ngọc là
người hiểu rõ bản chất của tổ chức này.
Điểm thứ hai, Nguyên Ngọc nói “Một trong
những chức năng quan trọng của văn học theo là thức tỉnh lương tri, bồi đắp đạo
đức xã hội”. Điều này không sai, nhưng tổ chức này cho rằng “Sau năm 1975, văn
học Việt Nam
đã không làm được đúng vai trò của mình”. Vậy thử hỏi có phải là chúng đã phủ
nhận sạch trơn mọi thành tựu của văn học nước nhà. Điều này thể hiện rõ ràng
đây là những kẻ vong ơn bội nghĩa, quay lung lại với lịch sử. Chúng nói như vậy
không khác nào tự nhổ vào mặt mình, bởi lẽ trước đây chẳng chúng thì ai, đã
viết văn, làm thơ cho đất nước, ngợi ca chủ nghĩa anh hùng cách mạng với khuynh
hướng sử thi giàu chất trí tuệ… Văn học Việt Nam mọi thời đại, đặc biệt sau Đổi
mới 1986 đến nay đã góp phần tích cực vào sự nghiệp cách mạng của dân tộc, mỗi
giai đoạn đều đánh dấu bước chuyển mình sâu sắc. Và ở đâu, thời điểm nào “Văn
học cũng phục vụ sự nghiệp cách mạng, phục vụ đại chúng”.
Tiếp nữa, chúng cho rằng: “ở xã hội nước
ta, các quyền tự do cơ bản của con người bị vi phạm trầm trọng, đè nặng lên tâm
lý sáng tạo của người cầm bút, làm mờ nhạt và tắt lụi các tài năng”. Và đây lại
là một chiêu bài quen thuộc mang tên tự do – nhân quyền của những kẻ phản động.
Tuy nhiên, thực tế thì ai cũng rõ, có hay không quyền tự do báo chí, tự do ngôn
luận và thông tin xuất bản ở nước ta. Tác phẩm của chúng viết ra tại sao bị cấm
lưu hành, tại sao chúng bị 88 hay 258 BLHS? Bởi lẽ đâu phục vụ cách mạng, phục
vụ nhân dân. Chúng quên mất nhiệm vụ tối quan trọng của văn học, ngược lại
chúng như những kẻ bất mãn, chửi bới lung tung. Chúng có thể có tài năng nghệ
thuật đích thực, nhưng cái tài ấy dùng không đúng chỗ. Sáng tác để tuyên
truyền, kích động, xuyên tạc, vu khống, hạ bệ… thì chỉ có 1 mục đích “phá hoại
cách mạng”. Bực thay những nhà văn khi phải nghe chúng nói vậy.
Đất nước chúng ta đổi mới gần 30 năm nay,
cơ chế thị trường định hướng XHCN đã thực hiện từ lâu rồi mà giờ chúng vẫn mơ
hồ nói “đời sống văn học mang nặng tính quan lieu bao cấp”. Phải chăng chúng
nhận nhầm hay vì nhãn quan chính trị nông cạn. Tôi nói rằng nhục nhã lớn nhất
của con người là biết mà phải nói những điều chỉ dành cho những kẻ ngu dại.
Và đây, bản chất của chúng ẩn mình trong
các mục tiêu mà chúng đưa ra:
“1. Đoàn kết tương trợ giữa những người
viết văn tiếng Việt trong và ngoài nước.
2. Tạo điều kiện nâng cao về nghề nghiệp,
thúc đẩy sáng tạo cá nhân, khuyến khích đổi mới trong sáng tác và nghiên cứu
phê bình văn học và ngôn ngữ.
3. Bảo vệ mọi quyền lợi vật chất và tinh
thần chính đáng, hợp pháp của hội viên, đặc biệt là quyền tự do sáng tác và
công bố tác phẩm, cũng như quyền tự do tiếp cận tác phẩm văn học của mọi
người.”.
Thoạt nghe có vẻ cũng rất văn minh và tiến
bộ. Song đó là những tấm vải thưa che mắt, là sự ngụy trang cho những mưu đồ cá
nhân: Dùng văn học để tuyên truyền, bôi nhọ chế độ, phủ nhận thành quả cách
mạng, đi ngược lại sự nghiệp dân tộc. Cụ thể:
Mục tiêu 1: đó là xu hướng câu kết để dễ
bề hoạt động và xây dựng thực lực mạnh hơn.
Mục tiêu 2: “Đổi mới” của chúng là vượt ra
ngoài giá trị định hướng của văn học nước nhà, tức là theo những cái khác có
hại cho dân tộc, nhưng là hay đối với chúng.
Mục tiêu 3: Đây là mục tiêu nguy hiểm
nhất. Làm gì có xã hội nào mà các nhà văn được “tự do sáng tác và công bố tác
phẩm” bởi tự do nhưng phải trong khuôn khổ của pháp luật. Đất nước ta đang xây
dựng nhà nước pháp quyền, tất cả phải sống theo Hiến pháp và pháp luật. Việc
sáng tác và công bố các tác phẩm nghệ thuật phải phù hợp với pháp luật, phù hợp
với giá trị đạo đức, thuần phong mỹ tục của dân tộc; không thể tự do muốn làm
gì thì làm. Nếu theo kiểu “tự do” mà bọn chúng đưa ra thì đất nước Việt Nam
tràn ngập văn hóa phẩm đồi trụy, thứ văn chương tầm thường, phản động, chống
Đảng, chống Nhà nước. Mục đích của đám phản động này là hòng thoát khỏi sự kiểm
soát của các cơ quan quản lý Nhà nước. Với chúng, các cơ quan quản lý nhà nước
về nghệ thuật, Ban Tuyên giáo Trung ương, Hội đồng lý luận phê bình văn học
nghệ thuật là “rào cản” trên con đường chống phá của chúng. Do đó, chúng mong
muốn “tự do vô tổ chức”, tự do bay nhảy như một đàn ruồi.
Và cuối cùng, chúng cũng nhận “Văn đoàn
Độc Lập Việt Nam” là một tổ chức dân sự,… hoàn toàn độc lập đối với mọi hệ
thống tổ chức và thiết chế trong và ngoài nước”. Tổ chức của chúng là kẻ thù
đối nghịch với Hội Nhà văn Việt Nam,
tức là một khối u ác tính, cần sớm phải cắt bỏ
Một vài dẫn chứng trên cũng đủ thấy bản chất phản
động, vô ơn của những kẻ đã được sống và hưởng cuộc sống trong hòa bình, hạnh
phúc, tự do của chế độ ta nhưng không hài lòng, muốn tự do theo kiểu vô chính
phủ. Cho nên việc thành lập tổ chức này là bất hợp pháp, trái với mục đích của
những người viết văn chân chính. Chúng ta không thể chấp nhận tổ chức này.
Phương Đông
không thể hiều được tại sao người thành lập người lãnh đạo cái ĐOàn văn này lại là Nhà vă Nguyên Ngọc chứ, đó thực là sự thật phũ phàng quá, tôi không thể tin vào mắt mình khi đọc tin này nữa, 1 nhà văn tham gia hoạt động cách mạng, từng có những tác phẩm nổi tiếng ấy vậy mà đi theo con đường sa ngã
Trả lờiXóathật không ngờ cái bản chất của tổ chức Văn Đoàn Độc Lập Việt Nam này, theo những gì mà chúng đã làm là lấy cái danh nghĩa lấy cái bình phong để dễ dàng hoạt động tuyên truyền chống phá nhà nước ta, lấy văn thơ dân tộc để xuyên tạc đường lối chính sách của đảng của nhà nước
Trả lờiXóaNghe những tiêu chí của nhóm nhà văn này thoạt đầu có vẻ rất hợp lí cứ tưởng như họ chẳng làm gì lớn lao hay có liên quan gì đến chính trị chỉ lập ra hội này giúp đỡ tương trợ nhau để nâng cao tay nghề nhưng nâng cao tay nghề viết xuyên tạc nhà nước ta thì có, chúng đang âm mưu dùng chính ngòi bút của mình để kích động quần chúng nhân dân
Trả lờiXóađoàn kết tương trợ văn học hay là tương trợ chính quyền lợi cá nhân của họ, tất cả những bài viết của văn đoàn độc lập đã có nhiều dấu hiệu của ủng tinh thần của VNCH và chế độ cũ chứ không phải là ủng hộ chế độ chính sách của Đảng và Nhà nước bài viết mà văn đoàn độc lập xuất bản đều là những mẩu truyện chế giễu chính quyền nhân dân chứ chưa nhắm đến tinh thần toàn dân bảo vệ an ninh quốc gia, đó chính là hậu quả của sự thiếu định hướng
Trả lờiXóaNhững nhà văn luôn muốn thể hiện cái tôi, khát vọng sáng tạo nghệ thuật. Đó là nguyện vọng chính đáng và cần tôn trọng. Tuy nhiên lợi dụng quyền này để đưa ra những yêu sách, đòi hỏi vô lý, đòi tự do viết và tự do xuất bản tác phẩm thì đúng là họ đã quá ngông cuồng, coi xã hội này là nơi muốn làm gì thì làm, muốn viết gì xã hội cũng phải chấp nhận thì họ coi mình đứng trên xã hội, đứng trên pháp luật còn gì.
Trả lờiXóaTự do như nước Mỹ nhưng cũng cần có pháp luật kiểm soát để đảm bảo công bằng cho xã hội, quản lý xã hội. Cho nên văn chương cũng cần phải đặt dưới sự giám sát của pháp luật để chỉ có những tác phẩm có giá trị, có chất lượng nghệ thuật, có tính nhân văn mới được phổ biến cho toàn xã hội. Còn những tác phẩm đi ngược lại với thuần phong mỹ tục, đạo đức văn hóa của nước ta cần phải loại bỏ. Có vậy văn học mới thực hiện đúng chức năng của mình. Những kẻ tự coi mình là nhà văn sao không hiểu lý lẽ đơn giản này. Thế thì treo bút đi thôi
Trả lờiXóaNhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóacái văn đoàn độc lập hướng đến dods là sự thoát li với cõi trần thế, giống với thoát li với đời thực lên một thế giới văn chương đa nguyên, họ phủ nhận những giá trị đã có như tính đại chúng của văn học, văn học của họ không hướng đến đại chúng là những tần lớp nhân dân nữa mà hướng đến những lý luận văn học Mỹ của họ, văn học dân chủ mà họ sắp sửa xây dựng lên
Trả lờiXóacái văn đoàn này luôn lên tiếng bảo vệ Nhã thuyên một thạc sĩ trẻ với giọng văn của một nhà dân chủ đích thực, nó hoàn toàn đi ngược lại với những văn phong truyền thống của nước ta, đến đầu đề của nó đều không thể chấp nhận một kiểu ngôn ngữ của một kẻ phản động bất mãn như vậy, công chúng thường ném đá bài luận văn này với cái "thơ rác thơ dơ"
Trả lờiXóaKhông thể chấp nhận được cái hội vớ vẩn này được
Trả lờiXóa