Người Hà Nội
Tôi
cũng là một người tham gia viết Blog, một là để khuây khỏa nỗi gọi là một căn
nhà tinh thần của mỗi con người, trên đó họ có thể bày tỏ tâm tư, tình cảm, có
thể biểu hiện suy nghĩ riêng của mình về mọi vấn để trên đời này, từ vấn để nhỏ
nhặt như ăn mặc, thời trang, đến các vấn đề về văn hóa, tín ngưỡng và cả những
vấn đề to tát khác về chính trị, pháp luật trên đó. Và đương nhiên là độc giả, những người yêu mến,
quan tâm có thể ghé qua để lại ý kiến cá nhân của mình.
Comment
hay nói cách khác để lại ý kiến của mình sau mỗi bài viết là chuyện bình
thường,
có người suy nghĩ thế này, người suy nghĩ thế kia. Nhưng điều lạ lùng mà
tôi nhận
thấy đó là việc hình thành một thuật ngữ mà một số kẻ như Nguyễn Quang
Lập chủ blog Quechoa gọi là “dư luận viên” và coi đó như một mục
tiêu để công kích, nói xấu thế mới lạ. Trên thực tế thì cái tốt được
người ta hưởng ứng, cái xấu
thì bị người ta lên án, nhưng trong cái suy nghĩ hèn mọn của một số kẻ
như ông Lập coi những người có ý kiến, những quan điểm
trong đó lên án cái xấu, bảo vệ cái tốt là lũ dư luận viên của đảng,
những kẻ bị
nhồi sọ, tẩy não, hay mù quáng . Những kẻ thô tục chửi đảng, thóa mạ
người khác, đặt điều bôi nhọ xuyên tạc, nói xấu người khác thì được ông
coi như những người có lý
tưởng, hoài bão, có tinh thần yêu nước. Đúng là chuyện nực cười !
Thôi
cứ coi như có một cái thứ gì đó được gọi là “dư luận viên” đi nữa . Nhưng thử hỏi
những “dư luận viên” này có làm điều gì đáng chê trách không ?
Họ
có xuyên tạc lịch sử không ?
Họ
có xuyên tạc sự thật, bôi nhọ anh hùng dân tộc, đặt điều nói xấu người khác ?
Họ
có phải là những kẻ bán nước cầu vinh không ?
Xin
thưa là không, việc mà họ làm đó là lên án cái xấu, bảo vệ cái tốt, nó xuất
phát từ lòng yêu nước, yêu quê hương tổ quốc, xuất phát từ chính những suy nghĩ
tốt đẹp trong nội tâm của họ. Chả lẽ những điều đó đáng chê trách, đáng lên án
?
Ngược
lại có một số kẻ tự phong cho mình cái mác “dân chủ” trong khi những hành động
của họ là gì : xuyên tạc, bóp méo lịch sử, đặt điều vu khống, nói xấu người
khác sau lưng, dựa vào những bất cập, thiếu sót để chửi đảng, chửi chính phủ. Phải
chăng đó là cái gọi là dân chủ, cái mà chúng ngày đêm tìm kiếm, bảo vệ. Thật
cái “rân chủ” như thế tôi không làm được, cái sự “rân chủ” đáng khinh bỉ, đáng nguyền
rủa.
Thiết
nghĩ trong cái đất nước mà số người dùng internet đông như Việt Nam thì lực lượng
những “dư luận viên này” đông không kể xiết, bất kỳ ai có tinh thần yêu nước,
dám lên án cái xấu, bảo vệ cái tốt cũng là những dư luận viên. Và nếu thế thì
tôi cũng tình nguyện trở thành “một dư luận viên” .
Và kể từ bây giờ, tôi cũng tình nguyện là một DƯ LUẬN VIÊN. Lý do trước hết là vì tôi không chịu nổi mùi rận chủ!
Trả lờiXóabọn Rận đấy chuối lắm. chúng nó cũng lập blog, nhưng mà là lợi dụng công nghệ để lu loa, chống phá, xuyên tạc sự thật. chúng nó không cho mọi người comment thoải mái mà phải viết đúng ý chúng nó chúng nó mới cho đăng bình luận. thế mới rõ bộ mặt bẩn thỉu, vì không có cơ sở, không có lý lẽ nên không dám nhận sự bình luận của mọi người
Trả lờiXóa