(Tặng bà con nhân dân thôn Khánh
Chúc, xã Khánh Thượng, huyện Ba Vì, thành phố Hà Nội)
Em gái Mường bảo nhớ anh
Nhớ màu xanh giản dị người lính
Đã lâu rồi mà lòng vẫn nhớ
Giấc mơ quê Đồi
Bông xứ mình.
Bản em gái Mường trên đồi bông
bay
Bạt ngàn trắng phau chín tầng mây
Núi Ba Vì nơi thầu linh ở
Thánh Tản Viên sống với
những mùa xuân.
Khánh Thượng – Khánh Chúc Đồi
Sông Đà xanh hiền dịu
Người mẹ Mường nâng niu, chiều chuộng
Thương lính về như đứa con cưng.
Em
gái Mường hàng ngày tíu tít
Đưa
anh đi qua suối, qua đèo
Quê
mình nghèo mà thương sâu đậm
Hương
đất rừng cứ níu người qua.
Nhớ ngày hội “Sắc
bùa”, công chiên vang tiếng
Khoe sắc chàm,
rượu cần say lại tỉnh
Lính với dân hoà
mình chung tiếng hát
Bạt
ngàn quê mình ơi Khánh Chúc ơi!
Núi
tiếp núi, mây chồng mây
Mẹ
thương con mẹ ngồi vá áo
Thương
lính đói bà cho ít gạo
Bố
ngồi cười, nhìn lính chúng bay.
Mùa hồng xiêm ra
hoa kết trái
Tiếng chim gù
trong khí tiết mùa xuân
Nghe giật mình
bâng khuâng xao xuyến
Ở
quê người mà như ở quê ta.
Chúng
con về xuôi mà không nỡ bước
Cả
bản thôn oà trong nước mắt
Cỏ
may ơi níu lại chút giùm đi
Kẻo
mai về phố, lại quên đường núi đá.
Bố không khóc mà
cay hàng mi
Mẹ oà lên nức nở
chia ly
Em gái Mường
hàng ngày vui như Tết
Mà
giờ đây mế ôm vào lòng thổn thức.
Nhớ
quê mình Chúc Đồi đẹp quá!
Cụ
già thong thả vui thú điều viên
Mùa
hồng xiêm tới con lại viếng
Trọn
ấm tình người mãi nhớ không quên
TAM
GIANG
không phải chỉ có thôn Khánh Chúc mới quý quân lính như vậy đâu tác giả à, quê mình cũng vậy, ở nơi xa xôi hẻo lánh của mình mà nhìn thấy quân lính về là vui lắm ấy, quý quân như quý người nhà, có lính về, ai ai cũng vui, lính lại cùng dân làm việc, giúp dân bao nhiêu việc, từ dọn dẹp vệ sinh đường làng ngõ xóm đến phụ xây nhà, làm đường,... thay đổi diện mạo của quê hương mình. cảm ơn các anh, các chú.
Trả lờiXóatừ xưa đến nay quân đội nhân dân ta có truyền thống "đi dân nhớ, ở dân thương", và cứ mỗi bước chân người lính đi đến đâu là lòng dân lại phấp phới, vui tươi chào đón luồng gió mới cập bến bản làng, gia đình họ. Đó chính là tình quân dân thắm thiết như ruột thịt, các anh đến làm nhiệm vụ cao cả giúp bà con nơi đây và đã để lại trong lòng người dân nhiều nghĩa tình sâu đâm, khi các anh đi tất cả như vỡ ào, bật khóc không muốn rời xa bởi chỉ ít ngày thôi nhưng đã gắn bó như một
Trả lờiXóa